Tôi sẽ thắng một lần rồi trả ơn tất cả…

“Tôi sẽ thắng một lần rồi trả ơn tất cả…” – Cái bẫy câm lặng của người vướng vào cờ bạc Anh ta ngồi lì bên chiếu bạc. Mắt đỏ. Tay run. Vợ khóc. Con gọi. Nhưng mặt anh dửng dưng như người không liên quan. Người ngoài nhìn vào thường bảo: “Vô cảm.” “Tàn nhẫn.” “Chắc chẳng còn thương ai.” Nhưng nếu nhìn sâu, bạn sẽ thấy một thứ còn nguy hiểm hơn cả vô cảm: một người vẫn còn thương, nhưng thương theo một cách méo mó và mê mờ đến mức tàn phá. Trong đầu anh ta lúc ấy không còn hiện tại. Chỉ còn một câu thần chú ám ảnh lặp đi lặp lại: “Chỉ cần thắng một trận thôi… tôi sẽ trả lại tất cả.” Người nghiện cờ bạc không phải không biết sai. Họ chỉ đang sống trong một giấc mộng cứu chuộc. Họ thấy mình thua, thấy mình tệ, nhưng họ tin chỉ cần cố thêm chút nữa, quay được một ván nữa, lật được một trận nữa họ sẽ làm lại, họ sẽ sửa sai, họ sẽ trả ơn. Họ không sống trong thực tại. Họ sống trong một ảo ảnh tương lai nơi họ trở thành người hùng. Và chính giấc mơ đó khiến họ tê liệt cảm xúc. Không phải vì không thương. Mà vì đầu họ đang ở một thế giới khác : nơi trận thắng sẽ xóa sạch mọi lỗi lầm. Nhiều người trong số họ còn tin rằng mình có kinh nghiệm. “Tôi biết cách chơi.” “Tôi không ngu như người khác.” “Lúc trước tôi từng gỡ được.” “Chỉ là dạo này chưa đúng thời.” Họ không nghĩ mình may mắn, họ nghĩ mình giỏi. Không thấy mình đang liều, mà thấy đang chơi chiến lược. Họ tự khoác lên mình cái áo của một kẻ từng trải, và từ đó, bịt kín mọi lời khuyên can như thể đó là sự can thiệp vào một kế hoạch hợp lý. Chính sự tự tin đó không làm họ tỉnh, mà trói họ sâu hơn. Vì một khi đã tin rằng mình đang kiểm soát được cuộc chơi, họ sẽ không dừng lại, dù thực tế đã tan hoang. Họ tự nhủ: “Tôi đang làm điều đúng dù sai cách.” “Chịu khổ bây giờ không sao, miễn sau này chuộc lại gấp mười.” “Tôi không bỏ ai cả, tôi đang cố cứu lấy tất cả.” Nhưng thực ra, họ không đang đánh bạc bằng tiền. Họ đang đánh bạc bằng niềm tin của người thân, bằng tuổi thơ của con cái, và bằng chính nhân tính của mình. Điều đáng sợ nhất là họ không thấy mình đáng sợ. Cái vòng lặp cứ thế nuốt chửng họ. Thua, rồi tự trách. Tự trách rồi không dám đối diện. Không dám đối diện thì tắt cảm xúc. Tắt cảm xúc rồi gây thêm tổn thương. Gây tổn thương lại khiến họ càng phải gỡ để bù đắp. Mỗi lần gỡ không được, họ lại chìm sâu hơn. Và từ lúc nào không hay, họ không còn cảm nhận được nỗi đau người quanh mình kể cả của chính họ. Họ tưởng rằng chơi thêm một lần nữa là hy vọng, nhưng thực chất là một cú đào sâu hơn xuống hố tuyệt vọng. Trong Kinh Tứ Thập Nhị Chương, Đức Phật dạy: “Người ngu si làm điều ác mà tưởng là thiện, ví như lấy dầu rót vào lửa, tội nghiệp càng thêm.” Người nghiện cờ bạc thường không phải người tàn nhẫn. Nhưng khi họ tin vào một điều sai như thể nó đúng, họ trở thành kẻ gây tổn thương… mà không tự biết. Vì sao họ vô cảm? Vì họ tin rằng những gì họ làm là để “cứu vãn”. Vì họ tưởng mình sẽ sửa chữa tất cả bằng một trận thắng vĩ đại. Vì họ quên mất: có những thứ mất rồi… không thể gỡ bằng tiền. Nếu bạn đang ở cạnh một người như thế, xin đừng nghĩ họ không còn trái tim. Họ có. Nhưng trái tim ấy đang bị giam trong một nhà tù của hy vọng sai đường. Họ không cần thêm một cú đấm vào lòng tự trọng. Họ cần một cái nhìn đủ thấu ,đủ tĩnh ,đủ nhân từ, để có thể tự thấy mình đang đi lạc. Mỗi ván bài họ tưởng để gỡ, thật ra đang gỡ từng mảnh tình thân của chính mình. Không ai cần họ thắng. Người ta chỉ cần họ tỉnh. Bởi có những điều… không thể chuộc bằng tiền. Và rốt cuộc, cái kết của cờ bạc không đứng ngoài nhân quả. Đã đi sai đường, thì dù mộng có đẹp đến đâu, cũng không thể dẫn về nơi đúng. Giấc mơ “trả ơn bằng một trận thắng” nghe có vẻ cao đẹp, nhưng được gieo từ tham vọng ,dối trá, trốn trách nhiệm, tổn thương người khác…, thì quả trổ ra chỉ có thể là mất mát, tổn thương, đổ vỡ. Không ai gặt được bình yên từ con đường làm hao mòn lòng tin. Không ai cứu người thân bằng cách đốt cháy tương lai của họ để giữ lấy ảo vọng cho mình. Nếu có thể tỉnh lại, điều đầu tiên cần buông không phải là chiếu bạc, mà là giấc mộng chuộc lỗi bằng một con đường lệch khỏi Đạo. Chỉ khi ấy, người ta mới thật sự trở về được với hiện tại nơi có vợ, có con, có mẹ cha đang chờ. Không phải để được trả ơn. Mà chỉ cần… một người đủ tỉnh. Không phải họ không thương. Mà vì họ đang mê trong một giấc mơ sẽ trả ơn bằng một trận thắng không thể nào xảy ra! (Credits: Đàm Thị Như Quỳnh)

Nội dung chỉ mang tính chất tham khảo, không phải là lời chào mời hay đề nghị. Không cung cấp tư vấn về đầu tư, thuế hoặc pháp lý. Xem Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm để biết thêm thông tin về rủi ro.
  • Phần thưởng
  • Bình luận
  • Chia sẻ
Bình luận
0/400
Không có bình luận
  • Ghim
Giao dịch tiền điện tử mọi lúc mọi nơi
qrCode
Quét để tải xuống ứng dụng Gate
Cộng đồng
Tiếng Việt
  • 简体中文
  • English
  • Tiếng Việt
  • 繁體中文
  • Español
  • Русский
  • Français (Afrique)
  • Português (Portugal)
  • Bahasa Indonesia
  • 日本語
  • بالعربية
  • Українська
  • Português (Brasil)